Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

All had finish as only start

Phần còn lại của quên là nhớ
Và những điều không nhớ là quên
Sống ở đời biết quên biết nhớ
Sống một đời để nhớ để quên
Biết là vậy vẫn quên điều đang nhớ
Và da diết nỗi nhớ điều phải quên
Muốn nhớ them phải quên điều ko nên nhớ
Muốn lớn khôn phải biết lựa chon nhớ quên
Đời là thế quên quên nhớ nhớ
Tới vô cùng nhớ nhớ quên quên
Đến khi nào hết quên hết nhớ
Để lại đời nỗi nhớ và quên



Chỉ còn Khanh đứng giữa đất trời
Nghe sao lành lạnh gió chơi vơi
Nỗi nhớ đóng băng,sầu đêm vắng
Hạnh phúc năm nào,mãi đánh rơi


And…Câu thơ này Khanh biết gửi cho ai
Khi hai lối kẻ đi người đứng lại
Hình như nắng nhạt nhòa năm tháng
Dương như mưa lất phất tiếng đêm ngày



Có phải vì ta chẳng phút nào quên
Khoảnh khắc êm đềm và mưa chợt đến
Mây lửng lờ trên giọt nắng nghiêng nghiêng
Khanh thẩn thờ ngu ngơ bên ngọn nến


Bạn ơi,I think you can do it…..

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ vượt qua
Khi tim ta đã hóa thành sỏi đá
Khi đơn côi tìm đến miền đất lạ
Tôi muốn mình là kẻ bị bỏ rơi……


….cuộc sống ko làm nên sự li biệt…anyway you're still in my heart!!!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét